Chủ Nhật, 21 Tháng Tư 2024
Cảm tácMái trường mến yêu

Mái trường mến yêu

Thắm thoát tôi đã trải qua ba mùa mưa nắng nơi mái trường học viện Phật học này, biết bao kỷ niệm vui buồn trong thời sinh viên được lưu dấu. Nhớ mùa mưa đầu tiên, tôi và các bạn đồng khóa (11) chân ướt chân ráo bước vào ngôi trường khang trang, mới xây, còn nặng mùi sơn, xi măng, sắt thép, rồi huynh đệ cùng đồng hành với Ban quản viện dọn dẹp, trồng hoa, cây xanh… mang mầm sống cho vùng đất mới. Thế rồi mùa an cư đầu tôi dần quen với việc tụng kinh, thọ trai, dưới mái che tạm của ngôi chánh điện cũng là trai đường, pháp đường. Tăng ni sinh trẻ, sức khỏe dẻo dai đã dần làm thay đổi môi trường xung quanh mình: rừng tràm phòng hộ thêm xanh mướt tô thêm vẻ đẹp cho mái ngói cong vút màu đỏ gạch của ngôi trường, hoa sa la nở từng chùm, hoa chuông vàng khoe sắc, hoa trang dây hương thơm thoang thoảng trong làn gió đưa, … Đêm thanh tịnh chúng tôi ngồi bên nhau dười tách trà nóng nghi ngút làn khói bay với hương thơm nhẹ, kể cho nhau nghe những câu chuyện vui, những câu chuyện mà mỗi người chúng tôi tạm gác lại khi mang hành trang vào trường tu học.

Mùa mưa thứ hai lại về, huynh đệ chúng tôi trở thành đàn anh, đàn chị cho các khóa sinh tiếp theo (khóa 12). Giờ phút ấy chúng tôi mới thấu hiểu được nỗi lo chung của các bậc tiền bối, chư Tôn túc, và gần nhất với chúng tôi lúc này chính là Ban Quản viện. Quý Ngài cùng ăn, cùng nghỉ, cùng sinh hoạt, làm tất cả để lo lắng cho sinh viên một cách đầy đủ nhất có thể. Khi ngôi trường của chúng tôi chưa được biết nhiều, còn thiếu thốn mọi bề nhưng anh chị em sinh viên chúng tôi đã được sự chăm lo hết mực của quý Ngài đã vượt qua mọi khó khăn để tu, học, và tiếp sức quý Ngài chăm lo cho các khóa sinh hậu học. Chính quý Ngài đã truyền cho chúng tôi ngọn lửa hồng bất diệt để thực thi hạnh nguyện “Tiếp dẫn hậu lai – Báo Phật ân đức”. Chúng tôi dần trưởng thành hơn qua từng cơn mưa nơi rừng tràm xanh này.

Mùa mưa thứ ba đã đến, hai khóa sinh viên đã dần hiểu nhau, hỗ trợ nhau trong công việc. Tình thương ấm áp nơi chốn thiền môn chỉ cần ánh mắt, sự quan tâm, hòa hợp với nhau là đã đủ cho tình Linh sơn cốt nhục. Chúng tôi cùng nhau đón khóa sinh tiếp theo nữa (khóa 13), ba khóa sinh viên cùng ở chung trong một ngôi trường, những người đến đây từ mỗi hướng khác nhau, nhưng có một điểm chung là con Phật. Chúng tôi cùng nhau rèn luyện, giúp đỡ, chia sẻ với nhau những ngọt bùi chốn không môn, chuyện tu, chuyện đạo. Tình huynh đệ thắm đượm như nước mưa thấm vào đất, vào cát, tưới mát cơn nắng nóng của cuộc đời trần tục. Cũng mùa mưa năm này, các khóa sinh 11 được tốt nghiệp, ra trường. Ngày vui trong lễ tốt nghiệp của chúng tôi đượm vẻ buồn vì hoài niệm về mái trường, nơi có những tiếng kinh kệ ngân nga trong đêm thanh vắng, những tiếng cười nói sau mỗi buổi tan trường, nơi có những giọt nước mắt bùi ngùi trong giờ phút chia tay bịn rịn… Hoa sa la vẫn nở, tràm xanh vẫn một màu xanh, và chúng tôi phải lên đường theo lời Phật dạy “Đi vì lợi ích của chư Thiên và loài người”. Hành trang chúng tôi mang theo bên mình là tài sản Phật ban và những kỉ niệm đẹp thời sinh viên. Nếu ai đã trải qua thời gian ngồi trên ghế nhà trường thì sẽ không bao giờ quên được những buồn vui khi ấy. Ngày cất bước ra đi, chúng tôi không dám hẹn ngày nào sẽ về vì chúng tôi biết đường phía trước còn dài, còn nhiều chông gai, e rằng khó trở lại được nơi đã ươm mầm xanh bồ đề có ích cho xã hội, ươm mầm hạt giống trí tuệ cho Phật pháp trường lưu này nhưng nguyện với lòng chúng tôi sẽ không bao giờ quên, không bao giờ quên…

Thánh Hiền
theo
noivienhvpgvntphcm

Tin khác

Cùng chuyên mục