Thứ Năm, 2 Tháng Năm 2024
Phật họcNhiệm vụ cao quý của Phật tử

Nhiệm vụ cao quý của Phật tử

<HĐ>Sứ mạng cao quý của người Phật tử là nhận thức trách nhiệm ủng hộ Phật pháp, cũng như phát huy giáo lý của Phật đà được sáng tỏ và trường tồn vĩnh cửu trên thế giới Ta Bà này. Vì đây là một nhiệm vụ khẩn thiết mà người Phật tử cần phải thi hành. Bởi sứ mạng cao quý này đã từng ghi chép rõ ràng trong lịch sử Đức Phật qua lời nghiêm huấn ân cần của Đức Chí Tôn trước giờ nhập Niết Bàn. Ngài đã phải lắm phen nhắn nhủ bên tai với các hàng tôn túc đệ tử Ca Diếp, A Nan rằng: “Khi ta thâu thần tịch diệt, các con hãy lo bảo trọng lấy gia nghiệp của Như Lai, cái gia nghiệp mà trong suốt quãng đời ta xây đắp gây dựng bằng trí huệ công đức tu hành bằng tình thương chân thật cứu khổ ban vui cho nhân loại, chớ chẳng phải cái gia nghiệp tạm bợ nhứt thời, tạo dựng bởi hận thù xương máu của muôn dân.”

Vậy công việc của hàng đệ tử xuất gia thì lo hoằng truyền chánh pháp, còn phần chư đệ tử tại gia thì lo ủng hộ đạo pháp, làm thế nào để ngọn đuốc huệ được thắp sáng khắp năm châu, và được mồi đi tận hang cùng ngõ hẻm.

Hình bóng từ hòa của Ngài giờ đây tuy đã khoảng cách chúng ta hơn vạn tỷ, mà giáo lệnh kia lúc nào cũng còn văng vẳng, sống động trong tâm linh của hằng vạn người con Phật. Nên không ai bảo ai, mà mỗi người tự ý nhận thức được bổn phận của mình cần phải làm, và làm tất cả những gì để giúp đời lợi Đạo, đúng theo bản ý của Đấng Chí Tôn đã phú chúc. Hàng Phật tử chúng ta giờ đây phải cố gắng thế nào, để tô bồi cho ngôi nhà đạo Pháp mỗi ngày thêm huy hoàng vững mạnh, hầu khỏi phụ công ơn khai hóa của đấng Từ Phụ Bổn Sư, đó là thể hiện được tôn ý mà Ngài hằng mong mỏi.

Vậy nhiệm vụ hàng Phật tử hôm nay phải làm gì? Một câu hỏi vừa nêu ra, rồi chờ câu giải đáp, chúng tôi thiết nghĩ cũng đã mất mát quá nhiều thì giờ, thật vậy, chính lúc này, không còn giờ rỗi ngồi đó hỏi nói đùa cợt vu vơ, hay đứng nhìn thản nhiên theo kiểu của những người vô phận sự, mà chúng ta phải thật tế, bắt tay vào việc, xem việc bất hạnh của kẻ khác, làm việc khốn khó của chính mình. Theo tinh thần lợi tha của Bồ tát “Chúng sanh khổ Bồ tát không vui, Bồ tát cười khi nào chúng sanh được an lành tự tại.”

Nhìn vào cuộc diện thực tại hôm nay, làm sao hàng Phật tử chúng ta có thể an tâm vui cười được, trong lúc chiến tranh làm đổ nát, đất nước điêu tàn, nhơn tâm đảo lộn, trộm cướp lẫy lừng cuộc đời ly loạn, nạn thiên tai bão lụt, nạn đói cơm rách áo, nạn chia rẽ trầm trọng mỗi ngày thêm nới rộng. Phật giáo đồ được mệnh danh là một tôn giáo “ban vui cứu khổ” cho chúng sanh, lúc nào cũng thực tiễn thích ứng với nhu cầu từng lớp người, bằng cách mang Đạo đi với đời, nghĩa là chúng ta phải làm thế nào, tự tay mình thắp lên một ngọn hải đăng cháy rực giữa bầu trời đen tối âm u, để giúp con người vượt qua khỏi cảnh kinh hoàng tránh thoát những tiếng sét hãi hùng giữa bóng đêm tăm tối.

Thế nên Phật giáo đồ tự nhận vào mình rất nhiều bổn phận. Vì vậy, trong giai đoạn này, hàng Phật tử chúng ta ít nhất là sớm kiện toàn sứ mạng “Thượng hoằng Phật đạo, hạ hóa chúng sanh”, bằng cách đóng góp mọi phương thúc sẵn có để giúp cho tiềm năng của Phật giáo trong tinh thần Bi Trí dung thông. Điều tối cần chúng ta phải tự vạch cho mình một hướng đi sáng suốt để tránh khỏi sự lợi dụng của những bè phái không chơn chánh. Đối với tinh thần hộ đạo tha thiết, nhiệt thành, hàng Phật tử tín đồ chúng ta phải nhiệt tâm ủng hộ Tăng tài có phương tiện “Hoằng dương chánh pháp”, trong mọi lãnh vực cần yếu; tức là chúng ta phải tích cực tham gia vào các công việc Phật sự mà chúng ta xét thấy cần phải đóng góp tùy theo khả năng của chính mình. Hơn nữa, hàng tín đồ Phật tử chúng ta cần phải đoàn kết thật sự trong tinh thần hộ đạo, vì nếu chúng ta rời rạc bằng việc làm riêng lẻ thì ảnh hưởng không được sâu rộng, lực lượng không được mạnh mẽ, tinh thần hộ đạo của chúng ta lẽ dĩ nhiên bị kém yếu, đại sự của Phật pháp không tiến đến chỗ thành công viên mãn.

Như vậy, nói đến sứ mạng cao quý của hàng Phật tử là phải nhiệt thành bồi đắp trong tinh thần “tự giác, giác tha, tự lợi, lợi tha”, nghĩa là chúng ta phải làm cách nào đó cho toàn thể Phật giáo đồ được đồng tâm nhất trí phụng sự Đạo pháp trong chí hướng nhiệt thành cao cả, đặt niềm tin Đạo pháp lên trên hết, đem tâm hồn vô tư để chung lo đại cuộc. Đấy mới thật là hướng đi chơn chánh mà Đức Phật đã từng dặn dò cặn kẽ khi Ngài lâm tịch.

Dương Chi

Tin khác

Cùng chuyên mục