Thứ Năm, 28 Tháng Ba 2024
Kinh-LuậnĐại tạng kinhKinh pháp yếu tụng (Phẩm 19)

Kinh pháp yếu tụng (Phẩm 19)

 PHẨM 19: NGỰA DỤ

[1]
Ví như cưỡi ngựa thuần
Tùy ý đến nơi muốn
Tín giới và tinh tấn
Định tuệ sẽ đầy đủ

[2]
Đắc Pháp Đệ Nhất Nghĩa
Lợi ích vô cùng tận
Nhất tâm hành hòa nhẫn
Thoát miễn khổ luân hồi

[3]
Nhẫn hòa tâm sẽ định
Khéo đoạn các khổ não
Từ đó nhập thiền định
Như ngựa đã thuần phục

[4]
Đoạn sân được vô lậu
Như ngựa đã thuần phục
Bỏ ác đến bình thản
Sau thọ vui cõi trời

[5]
Tinh tấn giữa buông lung
Giác ngộ giữa ngủ say
Như ngựa đã thuần phục
Bỏ ác làm thánh hiền

[6]
Nếu ai biết hổ thẹn
Trí tuệ sẽ thành tựu
Đó là cầu hướng thượng
Ví như cưỡi ngựa thuần

[7]
Như ngựa nếu thuần phục
Mới để cho vua cưỡi
Khéo điều làm hiền nhân
Mới được lời thành tín

[8]
Dù ai giỏi huấn luyện
Như khéo huấn luyện ngựa
Lại khéo huấn luyện voi
Đâu bằng điều phục mình

[9]
Kẻ kia chẳng thể chở
Lại cũng chẳng thể đến
Chỉ ai tự điều phục
Mới đến nơi an lành

[10]
Kẻ kia chẳng thể chở
Lại cũng chẳng thể đến
Chỉ ai tự điều phục
Mới diệt mọi ách khổ

[11]
Kẻ kia chẳng thể chở
Lại cũng chẳng thể đến
Chỉ ai tự điều phục
Mới đến Đạo tịch diệt

[12]
Hãy luôn tự điều phục
Cũng như dừng ngựa chạy
Ai khéo tự cấm chế
Độ thoát mọi khổ não

[13]
Như ngựa cho vua cưỡi
Nơi kia sanh hy hữu
Bhikṣu khéo điều phục
Giải thoát mọi khổ ách

[14]
Chỉ ai tự điều phục
Thiện ý như ngựa thuần
Cũng như voi chúa lớn
Tự điều là tối thượng

[15]
Như vua cưỡi ngựa khôn
Hiếm có ở trong nước
Bhikṣu khéo điều phục
Khéo đoạn siết trói buộc

[16]
Chỉ ai tự điều phục
Thiện này không gì hơn
Cũng như voi chúa hiền
Ý niệm qua bờ kia

[17]
Tự làm, tự hộ vệ
Tự quy, cầu tự độ
Cho nên hãy cẩn thận
Như buôn bán ngựa khôn

Tin khác

Cùng chuyên mục