Thứ Sáu, 29 Tháng Ba 2024
Cảm tácXuân mới

Xuân mới

  Ô hay xuân đến bao giờ nhỉ
Nghe tiếng hoa khai bỗng giật mình
Sáng nay thức dậy choàng thêm áo
Vũ trụ muôn đời vẫn mới tinh.
                                              (Thiền sư Thi sĩ Huyền Không)

Có nhiều cách để người ta cảm nhận mùa xuân đến. Đối với sắc xuân, ta chỉ có thể cảm nhận sắc hương bằng mắt thấy sắc, mũi ngửi hương…

Vậy mà lạ lắm, Thiền sư đã cảm được xuân một cách rất tinh tế “nghe tiếng hoa khai”. Chẳng dám lạm bàn Thiền sư đã đến chỗ sáu căn viên thông như Quán Âm Bồ tát, chỉ trộm nghĩ phải chăng Người đã tĩnh lặng an nhiên giữa quy luật của đất trời “Xuân qua trăm hoa rụng, xuân tới trăm hoa cười”! Người không còn rộn ràng bởi sự đổi dời của thời, của thế. Lặng! Lặng đến có thể nghe được tiếng hoa khai. Rồi như chút se lạnh của gió xuân đã làm người với tay lấy chiếc áo choàng thêm vào, bước ra cửa nhìn xuân đến bỗng ngạc nhiên thốt lên mấy vần thơ ấy…

Cũng chẳng phải rốt ráo lắm. “Ý tại ngôn ngoại” chẳng phải thơ thiền. Trộm nghĩ phải chăng mùa xuân trong bốn câu thơ này là một mùa xuân miên viễn, một mùa xuân bất tận mà sớm xuân nay vô tình Thiền sư mới khám phá được trong tiếng hoa khai. Và từ đó, người như được khoác lên mình một tấm áo mới, sẽ chẳng còn rộn rã, luyến lưu theo bước chân xuân đến, xuân đi của đất trời theo hoa cười hoa rụng mà là “vũ trụ của muôn đời vẫn mới tinh”.

Chữ “vẫn” với cảm quan riêng mình là từ khóa cho cả bài thất ngôn tứ tuyệt. Vẫn có nghĩa là xưa nay đều như vậy, mới tinh, trong sáng, thuần khiết như vậy, không gì thay đổi khác biệt cả. Vẫn ấy như lời đạo sĩ Gautama thốt lên khi thấy đạo lúc sao mai: “Ô hay! Tất cả các loài chúng sanh đều có Phật tánh mà vì mê mờ nên không nhận ra.”

Thực sự XUÂN MỚI của Huyền Không mang ý nghĩa nào, chỉ có Ngài mới rõ nhất. Bởi cảm 28 chữ xếp thành một thoáng mới tinh của vũ trụ trong mùa xuân làm khơi lòng ấn phím.. chẳng dám lạm bàn, e lại lấy ý phàm đặt để ý thiền thi.


Nhân duyên này chỉ ước cho mình và cho người một sớm xuân nào có thể nghe được tiếng hoa khai, thấy được cái vẫn mới tinh của vũ trụ và an trú nơi mùa xuân bất tận của riêng mình. Bởi xuân của đất trời sẽ trôi đi mãi…

Mộng Thường

Tin khác

Cùng chuyên mục