Thứ Bảy, 20 Tháng Tư 2024
Chưa được phân loạiBình thường nhưng không tầm thường

Bình thường nhưng không tầm thường

  Có những mối nhân duyên đưa ta vào đạo, có những ân tình ta góp nhặt thành hoa, cũng có những con người làm việc và cống hiến mà không cần ai biết đến. Vị Sư ấy con biết cách đây cũng 7 năm rồi. (Ni sư Như Nguyệt – Trưởng ban Quản viện Ni).


Sư rất điềm nhiên và tâm lý, cái mà khó có ai làm được. Ở Nội viện có việc gì quan trọng hay ai phạm phải lỗi lầm, Sư nhắc nhở nhẹ nhàng, chỉ nói một lần không lặp lại nhiều lần, vì sợ mất thời gian của Chúng, sợ Chúng buồn rồi ngại với bạn đồng tu nhưng Chúng rất nể và làm theo. Sư ít nói lắm! Thấy Sư cười càng hiếm hoi hơn. Nhưng lại có trái tim rộng mở đến lạ thường. Câu nói mà con ấn tượng nhất và nhớ mãi tới bây giờ: “Dù việc lớn hay nhỏ mình nghĩ là Phật cho mình làm và coi như làm công quả thì sẽ không thấy phiền lòng hay mệt mỏi”. Trưa nay tan học về, con là người về sớm nhất, đạp xe lên cầu thấy Sư quét sỏi đá cho sạch giữa trời nắng. Trong lòng nhói chút xót xa, vì nếu kêu mình ra giờ đó chắc hẹn tới chiều hay có làm thì cũng miễn cưỡng thôi. Khi có thời gian, Sư cùng Chúng ra vườn trồng cây, cuốc đất. Chúng bận học, Sư xắn tay áo làm luôn. Ngẫm lại tất cả những gì mà Sư đã hi sinh cho Ni chúng chỉ một câu nói này thôi sao? Sư có thể làm những Phật sự lớn hơn, có thị giả trông nom. Ấy vậy mà, ở Nội viện Sư làm những việc bình thường nhưng không tầm thường chút nào! Chăm tụi nhỏ khó gấp mấy lần đi làm Phật sự, lúc Chúng không ngoan Sư phải phiền lòng bị mắng vốn, con của người ta mà Sư phải chịu mang tiếng giùm.

Nói đến điều này, 6 năm trước khi Khoa Giáo dục Mầm non Học viện khóa I ra đời, Sư chủ nhiệm lớp và số lần gặp Sư đến thăm lớp đếm trên đầu ngón tay. Nhưng ở phía sau Sư luôn ủng hộ động viên, lo lắng cho lớp. Từ việc học hành, ăn uống hàng tuần, Sư cũng nhờ Phật tử nấu cho tụi con ăn, rồi xin học phí cho tụi con luôn, xin luôn cả học bổng “Lê Mộng Đào” để tụi con có tiền mua sách vở, phương tiện đi lại. Bốn năm học rồi cũng xong, cứ ngỡ là sẽ không có cơ hội để gặp lại Sư nữa. Ấy vậy mà ngày hôm nay gặp lại, vẫn con người ấy, vẫn nỗi niềm ấy. Với sứ mệnh ươm mầm Phật pháp cho đàn hậu tấn cần được chở che và tưới tẩm. Ni chúng chỉ có việc chăm ngoan, học tốt, sống hòa hợp là niềm động viên lớn nhất để Sư cống hiến đời mình cho Phật giáo nói chung và Học viện Phật giáo tại Thành phố Hồ Chí Minh nói riêng.

Về tới phòng, thả cặp xuống, nhất định phải mở máy tính lên viết đôi dòng cảm nghĩ về một vị Sư – Người làm công quả vĩ đại mà phải nói rằng con chưa từng thấy bao giờ. Kính bạch Sư, con xin cúi đầu đảnh lễ vì những gì Sư đã làm cho Ni chúng tụi con qua các khóa, bao lớp người đến rồi đi, Sư vẫn ở đây và viết tiếp nên những gì tươi đẹp cho Ni giới Việt Nam. Có những lời tri ân chỉ viết được trên giấy mà khó nói được thành lời:

Con nợ cả những người không quen biết
Một nụ cười một ánh mắt dịu êm
Những ơn nghĩa muôn vàn sao kể xiết
Chỉ cúi đầu lòng lặng lẽ biết ơn…

Kim Xoan

Tin khác

Cùng chuyên mục