Thứ Tư, 27 Tháng Chín 2023
Chưa được phân loại Vết nứt trong lòng người

Vết nứt trong lòng người

  Miền Trung bão lũ không lường
Ai đi cứu trợ rõ tường nắng mưa
Nhớ lời dặn bảo ngàn xưa
Chia cơm xẻ áo đừng thưa tấc lòng.

Phải chăng đã khơi nguồn bi cảm, những chua cay mặn đắng kiếp sống nhân sinh? Nhìn lại chặng đường qua trước năm 1975, đất nước ngập chìm trong khói sương, Nam – Bắc ngăn chia, vĩ tuyến 17 ngậm ngùi nhìn hai người con chung dòng máu lạc mà tắc nghẽn lối về. Hôm nay, đất nước hồi sinh sự sống cho hòa bình nối lại nhịp cầu đã gãy, Bắc – Trung – Nam một nhà sum họp:

Em Trung, anh Bắc, chị Nam
Tuy rằng ba chỗ mà chung một nhà
Xưa kia một niệm lơ là
Âu Cơ tiên nữ sa đà trần gian
Duyên tình dù lắm gian nan
Long Quân Tiên Nữ vẹn an lương tình
Trăm con trai gái đẹp xinh
Dựng nên dân tộc người kinh bây giờ
Muốn mong mở rộng cõi bờ
Chia hai phấn đấu mở cờ cho nhau
Trần gian cuộc sống lao xao
Đói nghèo con Núi, thanh tao con Đồng
Núi cao sông nước một dòng
Anh em ruột thịt một lòng mến yêu…

Ôi! Thương quá khi lướt qua núi đồi cát trắng, ảnh thiên nhiên cố đẹp nhưng cây trái không nảy lộc đâm chồi trên vùng đất khô cằn sỏi đá, vất vả lắm mới đổi lấy cho mình được chén cơm manh áo, trẻ thơ không đủ đầy vật chất, hao trái như miền Nam.

Hơn thế nữa, gần đây nước thải nhiễm độc từ chất thải không lành mạnh của các nhà máy sản xuất, nguồn thủy ngư ngạt thở, cá chết đầy biển, người dân chịu nhiều thiệt thòi trong đời sống sinh hoạt gia đình.

Khẳng định rằng ngành sản xuất công nghiệp nếu không có quy trình xử lý chất thải tốt sẽ là mối đe dọa cao không những về mặt thực phẩm mà còn hiểm nguy đến tính mạng con người.

Qua tâm sự của họ, cho chúng ta biết được nhiều âu lo và sợ hãi của người dân miền Trung và Bắc Trung Bộ, quả là vết hằn đầy nước mắt. Hơn sáu tháng nay, họ không ra khơi đánh bắt được vì cá đã nhiễm độc, thị trường không ai mua cũng không ai dám ăn. Vả lại, nước biển còn nhiễm chất chì độc hại tàn phá sức khỏe dân nghèo rất nguy hiểm.

Nhiều và nhiều lắm những trăn trở mà hôm nay chúng ta luôn ngậm ngùi, nuối tiếc biển xanh cuộc sống ngày xưa. Mong sao các cấp chính quyền sáng suốt tìm lối đi thỏa đáng qua tình hữu nghị quốc tế, thương trường phải có hướng đi phân minh, nguồn lợi của hai quốc gia phải đặt lên hàng đầu.

Anh cũng như tôi, ai cũng muốn mình giàu sang hạnh phúc, dân tộc ấm no. Việt Nam quê mình còn quá khổ nghèo, chưa đủ khả năng thống lĩnh kinh tế đa phương diện nên mới có cơ hội cho các xí nghiệp nước ngoài đầu tư, qua thỏa thuận cả hai quốc gia đều có quyền lợi kinh tế: Việt Nam chủ nhà giải quyết nạn thất nghiệp cho con em mình khỏi đi xa tìm kế sinh nhai, còn anh ở nước ngoài thì xây dựng nhà máy sản xuất ra sản phẩm đem về nước mình tiêu thụ mà dân chúng không kinh qua những khó khăn ô nhiễm.

Thực tâm mà nói, tỉnh nào có nhà máy, có cụm công nghiệp sản xuất, dù có được bảo bọc tốt đến đâu thì ít nhiều chất thải độc hại cũng làm cho người dân khổ và chịu nhiều thiệt thòi về sức khỏe, điều kiện này chúng ta sẽ không bù nổi so với nạn thất nghiệp hay lối sống nghèo nàn khi xưa, thuở mà từ biển đông cho đến rừng thẳm núi non, chưa hề nhiễm ô bệnh tật với những chất độc hại ma quái này!

Xe chạy trong cơn mưa từ Nghệ An đến Quãng Bình, nỗi đau thương lớn nhất sau cơn lũ vẫn là tật bệnh, đói nghèo. Rất mừng khi ánh mắt nhìn từng chiếc xe qua lại ngược chiều mang tình thương sẻ chia đồng bào ruột thịt, hay “một miếng khi đói bằng một gói khi no”. Vả lại, qua đài báo nghe tin lũ lụt tái dâng cao ở Hà Tĩnh, Quãng Bình, nhiều nhà dân ngập sâu hơn hai mét nước và đường quốc lộ Bắc Nam bị cô lập tại ngã ba Đồn quá là quá thương đau..

Miền Trung ơi! Ruộng lúa hoang tàn, nhà cửa xác xơ… Lạy Phật từ bi, xin cho đồng bào con chấm dứt những chuỗi ngày điêu linh, thống khổ. Xin cho người dân Việt đủ trí tuệ và tình thương để cho nhau cuộc sống yên vui, no ấm, quốc thái dân an, nhà nhà an cư lạc nghiệp.

Trưởng PBNG- Bà Rịa Vũng Tàu

Tin khác

Cùng chuyên mục

error: Nội dung được bảo mật !!