Thứ Bảy, 30 Tháng Chín 2023
NỮ GIỚI TP. HCM: ĐĐ.THÍCH TUỆ NHẬT GIẢNG KINH VÔ LƯỢNG THỌ TẠI CHÙA...

TP. HCM: ĐĐ.THÍCH TUỆ NHẬT GIẢNG KINH VÔ LƯỢNG THỌ TẠI CHÙA PHƯỚC VIÊN

Sáng ngày 17/9/2023 (mùng 3 tháng 8 năm Quý Mão). Tại chùa Phước Viên, số 318, Xô Viết Nghệ Tĩnh, quận Bình Thạnh. ĐĐ. Thích Tuệ Nhật đã có buổi thuyết giảng  “Kinh Vô Lượng Thọ”, phẩm thứ 22“ QUYẾT CHỨNG CỰC QỦA “.Phẩm này tổng kết sự thanh tịnh trang nghiêm của thế giới Cực lạc. Cảnh và trí ngầm khế hợp nhau, nhân quả đồng nhất. Những người vãng sanh do trong tâm không có ý tưởng phân biệt, là lấy hay bỏ nên bên ngoài đều xa lìa các cảnh phân biệt. Do chẳng phân biệt nên thanh tịnh bình đẳng, chỉ thọ hưởng sự vui sướng tối thượng, trụ trong chánh định, quyết chứng cực quả Di Ðà bổn nguyện cứu cánh viên mãn.Trong cõi thế gian này thì phải có năm, tháng, ngày, đêm, kiếp số vì địa cầu, mặt trăng, mặt trời, tinh vân… đều vận hành, tự chuyển hoặc là bị chuyển động (do Thái Dương hệ chứa các tinh tú ấy cũng xoay vần) nên có ngày, đêm, một tháng, một năm, một kiếp v.v… Do đó, năm tháng dần trôi. Mặt trời, mặt trăng, tinh tú đều ngừng giữa hư không, chẳng còn xoay chuyển vận hành được thì cõi ấy dẫu có mặt trời, mặt trăng, tinh tú đi nữa nhưng chúng không vận chuyển thì làm sao có ngày đêm sai khác cho được! Thời gian không biến đổi nên chẳng có danh từ ngày đêm, năm, tháng, kiếp số… Chỉ do thuận theo các phương khác nên mới bảo là có năm tháng. Ta nên biết rằng: Thời gian sanh từ chuyển động, xét về cội gốc, chuyển động phát sanh từ ý niệm, do vọng niệm tiếp nối nên có thời gian.Hội chúng cõi Cực lạc nghe toàn âm thanh vô ngã, nên tâm họ thanh tịnh một cách tương ứng với điều được nghe, không có các phân biệt. Ðã không có Ngã, thì làm sao có ý tưởng “Nhà cửa của mình”? Vì vậy, đối với nhà cửa mình ở chẳng hề chấp trước. Do đó, kinh nói:  Lại không trụ chấp nhà cửa. Hơn nữa, do Nhân và Ngã đều không, nên mọi thứ cần gì đến “tiêu thức, danh hiệu”.Diệu cảnh như vậy chính là do trí và tâm xa lìa phân biệt lấy bỏ đã tạo thành. Tâm tịnh ắt quốc độ tịnh, tâm lìa phân biệt nên cảnh cũng chẳng phân biệt. Tâm ấy, cảnh ấy vốn chẳng phân biệt. Trí và cảnh như một, dứt tuyệt các trần cấu nên bảo: “Duy thọ thanh tịnh tối thượng khoái lạc” (Chỉ hưởng khoái lạc thanh tịnh tối thượng) như trong kinh Xưng Tán Tịnh độ nói: “Duy hữu vô lượng thanh tịnh hỷ lạc” (Chỉ có vô lượng hỷ lạc thanh tịnh).Rõ ràng, hết thảy những ai phát nguyện cầu sanh Tây phương Tịnh độ trong quá khứ, tương lai, hiện tại đều được bất thoái chuyển nơi Vô thượng Bồ đề; đủ thấy lợi ích thù thắng bất thoái chuyển hiện hữu cho suốt cả chúng sanh hai cõi, thật tương đồng với huyền chỉ của đoạn kinh Vô Lượng Thọ đây. A Di Ðà Phật đại nguyện, đại lực chẳng thể nghĩ bàn.Cho đến phẩm hai mươi hai này, kinh đã chuyên bàn về sự trang nghiêm nơi y báo, chánh báo cõi Cực lạc. Các sự trang nghiêm, các việc Phật sự đã nói trên chẳng từ đâu đến, cũng chẳng đi về đâu, như trăng trong nước, như hình tượng được vẽ ra, như người được hóa hiện bởi huyễn thuật. Chúng đều là do thần lực của Phật tùy tâm của chúng sanh mà xuất hiện. Ta nên biết rằng thần lực của hết thảy chúng sanh và thần lực của Như Lai vốn không hai, không khác. Nếu chẳng có đại nguyện, đại hạnh để phát khởi cái nhân thù thắng, thì chúng sanh sẽ chẳng biết, chẳng hay, trầm luân muôn kiếp. Nếu có thể trong nhất niệm xoay trở lại, nhận rõ cái tánh sáng suốt thì mới hay của gia bảo sẵn có như vào núi báu nhặt của cải vô tận, như vào Hương quốc chạm vào chỗ nào cũng thơm ngát. Phải đạt đến nơi mới ngơi nghỉ, chứ đừng bỏ cuộc nửa đường.

Hình ảnh tại buổi giảng:

Thực hiện: Diệu Thanh – Minh Khoa

Tin khác

Cùng chuyên mục

error: Nội dung được bảo mật !!