HĐ Hôm nay tình cờ tôi bắt gặp một hình ảnh trên mạng xã hội, một ông lão ở ga tàu Thái Nguyên đã đột ngột qua đời, sau đó đã có một nhà Sư đến cúi đầu và nắm lấy tay ông để siêu độ cho cụ. Hình ảnh đó khiến tôi khóc ngay trong cái nhìn đầu tiên. Không hiểu sao tôi cảm nhận được sự tôn trọng và từ bi của Sư đối với một người chẳng hề quen biết, hữu duyên gặp được ở bến tàu, một cái cúi đầu, dịu dàng nắm tay của Sư như trao cho cụ một túi sưởi giữa ngày đêm lạnh giá.
Ngẫm tới ngẫm lui vì sao càng nhìn hình ảnh này tôi càng đau lòng, hóa ra tôi đặt bản thân mình là ông cụ. Thật dễ hiểu, nếu bản thân đột ngột chết ở ngoài đường, chẳng một ai thân quen bên cạnh, cô độc giữa đám đông lạnh lùng rồi chìm vào tăm tối. Tôi sẽ thật biết ơn vô bờ khi Sư đến bên tôi mà siêu độ, dường như cái chết sẽ trở nên ấm áp hơn, dường như tôi một phần nào đó có được sự tôn trọng giữa người với người. Như vậy, tôi có thể nương nhờ vào Tam bảo mà mỉm cười nơi chín suối.
Giữa những ánh mắt ngạc nhiên trong những đám người thờ ơ lạnh mặt, Sư bước đến tiễn cụ đến với thế giới khác. Lúc ấy, không ai nhìn, quan tâm cụ, tôi nghĩ, xã hội quả là có nhiều sự ẩn khuất. Thái độ quá đỗi bình thường của đám đông làm tôi nghĩ rằng: Dường như họ đã quá quen thuộc với cảnh tượng đột ngột chết của một con người. Mọi người biết rằng: Ai cũng phải ra đi và chính bản thân mình cũng vậy, nhìn vào bức ảnh lúc đầu sẽ thấy bi thương nhưng rõ lại thì ta sẽ thấy dưới bề nổi là một tảng băng chìm.
Dường như mọi người đã dừng lại và suy ngẫm, hóa ra có một cách thức nhẹ nhàng mà quá đỗi từ bi, yêu thương có thể mang đến cho ông cụ. Có thể người ta cảm thấy sợ hãi khi chứng kiến sinh tử và không biết diễn đạt và hành động ra sao để giúp đỡ.
Xã hội ngày càng tân tiến, con người ngày càng tất bật chạy đua với thời gian và công việc, dường như mọi người quên mất cách thức mở lòng yêu thương nhiều hơn và vụng về trau giồi tình cảm và lòng bao dung. Thế rồi lúc bấy giờ dịch bệnh tràn lan, mọi người ai cũng trở nên mệt mỏi trước sự tiêu cực của nó, hiện tại lòng nhân ái hoàn toàn được mở rộng, xã hội ngày càng ấm áp khi có được sự quan tâm giữa người với người.
Qua câu chuyện trên, hình ảnh nhà Sư như là một hồi chuông cảnh tỉnh mọi người, nhẹ nhàng mang đến nhiều điều đáng ngẫm cho xã hội, tấm lòng yêu thương và trân trọng nhân sinh luôn là điều đáng quý kính.
Tịnh Mỹ