Thứ Hai, 29 Tháng Năm 2023
Lối sống Một việc làm cảm kích

Một việc làm cảm kích

  Từ sau 1/10/2021, khi TP.HCM và các tỉnh khu vực miền Đông Nam Bộ mở cửa, rất nhiều người lao động có quê quán trên khắp nước Việt Nam đắn đo trong việc trụ nên lại quê hương thứ hai hay về lại quê nhà thân yêu? Ở lại thì không còn tài chính để xoay xở: tiền phòng, tiền ăn, chi phí sinh hoạt, tiền lo cho con…, trong khi xí nghiệp chưa tái khởi động. Nhưng về cũng có trăm thứ phải lo: sợ ở quê nhà bị ảnh hưởng dịch bệnh, sợ không có gì làm ra tiền, sợ người quê kỳ thị lánh xa. Và rồi… họ đã quyết định chọn rời đi tự túc vì… đói.

Mấy ngày qua, trên các phương tiện truyền thông đại chúng, chúng ta đều thấy rõ ràng các clip người lao động đã chọn con đường về quê nhà bằng xe gắn máy. Phía cơ quan chức năng sở tại cũng thương tình, mở chốt cho bà con được về quê có trật tự. Người lao động được test nhanh miễn phí, CSGT nhiệt tình dẫn đường cho họ qua các chốt trạm để vào tỉnh khác. Điều đó vô cùng trân quý. Trên mọi nơi họ đi qua, dân hai bên đường đã tặng những hộp cơm, chai nước, hộp sữa miễn phí cho họ no lòng. Thương nhất là những người đạp xe đạp, đi bộ hàng trăm cây số xuyên đêm bằng nghị lực phi thường. Như trường hợp người chồng đạp xe chở vợ bầu 8 tháng từ TP.HCM về quê Sóc Trăng tận 250km. Nhìn thấy cảnh đó ai cũng rơi nước mắt.

Vậy mà vẫn còn một số người thốt ra những lời đau lòng. Nhiều bình luận trên Facebook, họ chỉ trích người lao động đủ kiểu: Làm bao nhiêu năm mà chẳng có dư tiền để trang trải trong mấy tháng qua; Về rồi lây lan dịch bệnh cho người ở quê; Không làm, ở nhà ăn bám gia đình khiến cho quê hương càng kiệt quệ; Chỉ biết tạo ra gánh nặng và gây khó khăn cho xã hội; Không ai cứu mình bằng tự bản thân mình đâu, tự lo liệu đi; Phải ngưng ngay việc đưa người về quê, đừng để họ lây dịch… Họ không sống trong hoàn cảnh khó khăn ấy nên nào hiểu được chữ nghèo tha hương mưu sinh là gì. Cuộc sống mà, không ai chọn nơi mình sinh ra, cũng không ai muốn mình phải nghèo khổ. Đâu ai biết trước được ngày mai, nên đừng vội khinh thường một ai đó.

Chính quyền địa phương đã đồng ý đưa người về lại quê nhà là một việc làm đúng đắn, cảm kích. Bởi họ là một phần máu thịt, là nhân tố giúp dựng xây tỉnh nhà bao lâu nay, làm sao bỏ rơi cho đành lòng. Cho nên, đừng bàn cãi hay lấn cấn điều gì nữa. Không thương thì chớ buông lời đau lòng. Dịch bệnh chẳng ai muốn nó sẽ xảy ra, quan trọng là chúng ta cùng nhau ý thức, test nhanh, sát khuất, giám sát kỹ trong việc cách ly (đa phần người về quê đều đã tiêm hai mũi vaccine) để tránh việc lây lan khi có ca F0 xuất hiện. Hơn lúc nào hết, ngay lúc này, cần lắm tình người để giúp họ vượt qua cuộc khủng hoảng vì đại dịch COVID.

Vũ Nguyễn

Tin khác

Cùng chuyên mục

error: Nội dung được bảo mật !!