Chủ Nhật, 14 Tháng Tư 2024
Kinh-LuậnĐại tạng kinhKinh Pháp Tập Yếu Tụng

Kinh Pháp Tập Yếu Tụng

Phẩm 1 : Vô thường

[1]
Khéo giác ngộ phiền não
Nên khởi lòng hoan hỷ
Nay nghe Ta soạn tập
Pháp tụng Phật tuyên nói

[2]
Như thế Phật Thế Tôn
Bậc thầy Nhất Thiết Trí
Từ bi vì hữu tình
Rộng nói lời chân thật

[3]
Tất cả hành vô thường
Đều là pháp hưng suy
Có sanh ắt phải tử
Tịch diệt an vui nhất

[4]
Như khi đuốc bốc cháy
Soi sáng nơi tăm tối
Đuốc tuệ không thắp sáng
Luôn bị phiền não che

[5]
Thân người như vật chứa
Phân tán khắp các nơi
Xương màu như bồ câu
Hãy nhìn có gì vui?

[6]
Ví như ở đầu đêm
Thần thức vào thai mẹ
Ngày ngày muôn biến đổi
Đã qua không trở lại

[7]
Sáng sớm thấy việc tốt
Tối đến chẳng thấy nữa
Hôm qua còn thấy họ
Chiều nay biết còn không

[8]
Vinh hoa cháy hừng hực
Vô thường đến bất chợt
Chẳng kể sang với hèn
Luôn bị tử thần rượt

[9]
Hoặc chết trong thai mẹ
Hoặc chết lúc chào đời
Cường tráng cũng chẳng thoát
Già nua cam tâm thọ

[10]
Dù già hay trẻ thơ
Cùng với người trung niên
Luôn bị chết đến nhiễu
Làm sao chẳng kinh sợ?

[11]
Mạng như trái tự chín
Luôn sợ bị rụng xuống
Có sanh ắt phải chết
Ai nào thoát miễn đâu?

[12]
Ví như người thợ gốm
Trộn đất nắn làm đồ
Chúng thảy rồi vỡ nát
Mạng sống cũng như vậy

[13]
Như người khảy đàn cầm
Vang ra muôn diệu âm
Dây đứt im bặt tiếng
Mạng sống cũng như vậy

[14]
Ví như kẻ tử tù
Siết lôi đến đô thị
Vùng vẫy liền bị giết
Mạng sống cũng như vậy

[15]
Như nước sông chảy xiết
Trôi xuôi chẳng ngược dòng
Đời người cũng như thế
Qua rồi không trở lại

[16]
Các hoạn tụ làm thân
Sanh ra lắm khổ não
Đời người cũng như thế
Già chết luôn chực chờ

[17]
Bỏ ra bao công sức
Suốt đời mới đạt được
Như gậy đánh trên nước
Tạm hé rồi khép lại

[18]
Như người cầm roi trông
Chăn bò cho ăn cỏ
Già chết cũng như thế
Nuôi lớn rồi cướp đi

[19]
Phàm phu muốn lập đức
Ngày đêm chớ buông lung
Đã được làm thân người
Nhất tâm nghĩ vô thường

[20]
Đêm dài ai mất ngủ
Đường dài ai mệt mỏi
Ngu mê luân hồi mãi
Chẳng biết Phật Chánh Pháp

[21]
Có tiền có con cái
Kẻ ngu mãi lo toan
Cả ta chẳng phải ta
Huống nữa tiền và con?

[22]
Trăm ngàn chẳng được một
Hào quý bất cứ ai
Tích trữ chứa tài sản
Không gì chẳng suy tàn

[23]
Giàu không phải thánh tài
Luôn bị vô thường truy
Ví như kẻ mù lòa
Chẳng thể tự quán sát

[24]
Tụ hội rồi ly tan
Cao vót sẽ phải rơi
Hễ sanh đều phải chết
Hữu tình cũng như thế

[25]
Làm ác đọa địa ngục
Làm thiện sanh lên trời
Nếu ai khéo tu thiện
Lậu tận đắc tịch diệt

[26]
Chư Phật cùng Bồ-tát
Duyên Giác và Thanh Văn
Còn xả thân hữu vi
Huống chi các hữu tình

[27]
Vào biển trú hư không
Dù vào tận hang núi
Chẳng có một nơi nào
Thoát miễn khỏi phải chết

[28]
Dù là đời hiện tại
Quá khứ cùng vị lai
Tất cả pháp hữu vi
Cuối cùng đều tận diệt

[29]
Người trí lìa trói buộc
Chánh niệm luôn quán sát
Tư duy Đạo vô lậu
Đó là bậc chân trí

[30]
Tù nhân bị siết trói
Muốn thoát nhưng vô ích
Cũng như cỗ xe cũ
Không lâu sẽ mục nát

[31]
Sắc mạo thành già nua
Tham luyến ngục gia đình
Chẳng hay cái chết đến
Kẻ ngu nào hiểu thấu

[32]
Dù sống đến trăm tuổi
Cũng bị chết bám theo
Già bệnh mãi áp bức
Hoạn nạn đến đời sau

[33]
Già suy quấn siết thân
Ngày đêm chịu lắm khổ
Đắng cay có ngàn thứ
Như cá vào tro lửa

[34]
Dòng sông chẳng tạm đình
Chảy xiết không trở lại
Dù yêu thân mủ dơ
Nhưng nó chẳng ở mãi

[35]
Bốn đại tụ làm thân
Vô thường chẳng dài lâu
Khi đất phân rã nó
Thức lìa còn dùng chi?

[36]
Thân này lắm phiền não
Mủ dơ luôn bệnh hoạn
Ngu mê yêu giữ mãi
Mà chẳng cầu tịch diệt

[37]
Năm này tuy còn đó
Đông hạ chẳng dừng lâu
Phàm phu tham dục lạc
Trong đó chẳng kinh sợ

[38]
Cha mẹ cùng anh em
Vợ con và quyến thuộc
Vô thường đến dắt đi
Không ai có thể cứu

[39]
Như thế các hữu tình
Động niệm tham vinh hoa
Vô thường già bệnh siết
Chẳng hiểu sanh khổ não

[40]
Cạo tóc làm Bhikṣu [bíc su]
Hãy nên tu Chỉ Quán
Ma vương chẳng thể dò
Liễu sanh qua bờ kia

Tin khác

Cùng chuyên mục