HĐ Tìm về quá khứ, Tổ tiên chúng ta đã sống trong những mái nhà thô sơ. Nói khác hơn, thời kỳ ăn lông ở lỗ là một giai đoạn khá quan trọng, nói lên nhiều đặc tính và nếp sống của dân tộc Việt.
Ngày nay, sự cải cách và tiến bộ của khoa học đã nâng sự sinh hoạt đời thường lên đỉnh cao vật chất. Những tòa nhà chọc trời, nguy nga, lộng lẫy đã đẩy lùi nơi ăn, chốn ở giản dị của bậc cha ông.
Lùi về quá khứ, thế giới này là cả một sự huyền bí. Ngày nay, loài người đã khám phá được cung trăng, sáng tạo nhiều phi cơ chinh phục sao Kim, sao Hỏa, nhiều tiềm thủy đỉnh khổng lồ, máy móc, vệ tinh siêu đẳng… Phải chăng, nhờ kiến thức, học vấn được nâng cao?
Thế mới biết, sự học là chìa khóa đẩy lùi những nẻo đường mờ mịt, lạc hậu,… đem ánh sáng chảy tràn vào tâm thức, những tia nắng ấm vươn cao, xóa tan sương đêm còn đọng trên cành cây, kẽ lá.
Này em xem, các cường quốc được tôn vinh là đàn anh trên thế giới và phần lớn các vật dụng mà chúng ta đang dùng ngày nay đều là sản phẩm của họ. Chắc chắn con dân họ biết nhìn lại những thắng bại trong quá khứ và nền giáo dục quốc gia luôn đặt lên hàng đầu?
Việt Nam, quê hương nhỏ bé, chịu sự đô hộ cả ngàn năm và nô lệ hóa bởi các nước Tây phương. Vua quan ngày trước thiếu óc canh tân cho dân tộc, nên quan niệm học vấn bị lệch lạc, gò bó và thủ cựu. Hơn thế nữa, ông bà mình không có mẫu tự Latinh để cho con cháu dễ học, dễ viết như chữ Quốc ngữ ngày nay.
Giờ đây, văn chương chữ Hán, chữ Nôm chính thức bị chôn vùi. Có thể nói, chỉ trên dưới nửa thế kỷ, văn chương Quốc ngữ đã xây dựng được nền tảng vững vàng, tốt đẹp mà trước kia chưa bao giờ có.
Cuộc cách mạng dân quyền, đã đảo lộn nếp sống ngoại lai và nội tâm của toàn nhân dân nước ta. Vượt qua nhiều biến cố bi thảm nhưng vẫn còn phẩm chất oai hùng, tuy có đôi phần suy giảm vì đất nước luôn bị thôn tính khốc liệt và 30 năm nội chiến phân chia…!
Dù có nhiều nhược điểm như trên đã nói, nhưng sự học của con em đã hoàn toàn vượt ra ngoài bóng tối. Từ ấy, chữ Quốc ngữ sẽ là một phương tiện tối hảo đưa dân tộc tiến lên đà phát triển.
Đã mang thân phận con người, ai cũng có con tim, khối óc, có ý thức hệ như nhau. Thế thì, các quốc gia khác phát minh kỹ thuật khoa học tối tân theo từng năm tháng, thì dân tộc Việt cũng không ngoại lệ.
Tại sao các nước tân tiến đã lên thăm được chị Hằng, khai thác sao Kim, sao Hỏa và khám phá nhiều giá trị khác từ trùng dương sâu thẳm…? Còn Việt Nam mình, sao không lên viếng chị Hằng một lần xem sao nhỉ?
Đó là những nguyên nhân mà mỗi chúng ta ai cũng phải thấy giá trị của sự học là chìa khóa mở cửa kiến thức. Người dân mình còn kém sự học vì không đủ phương tiện vật chất, thiếu tinh thần ủng hộ và nét nhìn sâu xa của các bậc đàn anh, đàn chị nên không có cơ hội cho khả năng phát triển là điều tất yếu.
Vâng! Vì kém học vấn, khối óc ù lì, bao hy vọng mở mang đất nước cùng năm châu bốn biển còn ngủ yên trong giấc mộng “hồn bướm mơ tiên”. Làm sao bây giờ, khi chúng mình cần gặp chị Hằng để bàn việc quân cơ? Có một giải pháp duy nhất là “phải học”, cho kiến thức khơi tầm, lộng gió đón ngàn sao.
Đời hay Đạo, phải ý thức học cho con em, luôn nuôi dưỡng và vun quén cho thế hệ mai sau. Có học, có kiến thức mới giải quyết mọi khó khăn, thua thiệt, dũng cảm đi lên kịp đà văn minh cùng thế giới. Dù rằng, việc học của con em mình còn quá nhiều rào cản, từ sự khó khăn kinh tế của gia đình đến xã hội…
Thành thật mà nói, những bậc đàn anh, đàn chị còn thiếu bộ óc canh tân, cơ sở giáo dục chưa được nâng tầm, quỹ khuyến học không giải quyết được cho học sinh nghèo hiếu học, sinh viên ra trường ít được để tâm, phân nhiệm, đầu vào chưa rộng mở, đưa đến bơ vơ, buồn chán, dẫn đến tiêu nha bại chủng là đây.
Rất mong cộng đồng xã hội và các nhà học giả đều chung ý thức tạo nên âm thanh, khúc nhạc học vấn mùa xuân. Mùa của tuổi trẻ, của học sinh, sinh viên là cả một bầu trời quang đãng đầy nhựa sống vẫy gọi tương lai.
Chúng ta cười vang giữa ngàn hoa đua nở, khi con em mình kiến thức được dồi trau, tiếng cười rộn rã đầy nghị lực đánh tan mọi ưu phiền, lột xác từng đám mây mờ che khuất ánh thái dương, lòng chúng ta vui mừng nhìn con cháu. mang khí xuân ấm áp thổi lên từng biển học mênh mông.
Hãy biểu dương thế hệ đang lên, đang tiến mãi không ngừng, lan tỏa khắp mọi nơi, từ thành thị, thôn quê, phố phường, ngõ hẹp, tiếng học bài vẫn vang đều không bao giờ chạy trốn màn đêm, vầng trăng sáng, chị Hằng soi bước.
Hôm nay, ngày mai, ngày kia nữa, những âm thanh tuyệt diệu ấy vẫn trường tồn, sống mãi với thời gian. Tất cả chúng ta sẽ hãnh diện mà nghe hòa điệu kiến thức vọng về, để đón chào một thế hệ đang lên và lên mãi. Những giai điệu đó sẽ nói lên sự sống còn, niềm kiêu hãnh cùng năm châu bốn biển cho gốc sinh tồn của dân tộc Việt. Sự học là chìa khóa vạn năng, luôn xem là một diệu kỳ, để đất nước hình cong chữ S, dân tộc Tiên Rồng mãi gọi nắng ngàn phương.
Như Như