Thứ Hai, 4 Tháng Mười Hai 2023
Lối sốngGiá như

Giá như

 Con nhớ một buổi sáng chủ nhật, con được nghỉ làm vì bà xã bị bệnh nên con được phân công ra chợ để mua một số thức ăn cho gia đình…

Khi vừa bước vào đầu chợ thì con nghe có tiếng cãi vả ồn ào, lại có một số người túm tụm lại để xem. Khi con đến gần thì mới biết, một chị bán hàng đang cải nhau rất kịch liệt với một chị mua hàng vì 50.000đ do người quên kẻ nhớ. Con thấy chị bán hàng nói biết bao nhiêu lời thô tục và thề thốt đủ điều, còn chị mua hàng thì lại là một người phụ nữ mặc trên mình một bộ đồ lam(thường thì chỉ được các Phật tử mặc khi đến chùa) cũng chẳn chịu thua ai mà còn mắng chửi lại. Lời qua tiếng lại không xong thì cũng dẫn đến hai người xấn vào bắt đầu ẩu đả nhau kẻ thì bức tóc, người thì cào cấu nhau,…dù được mọi người xung quanh  can ngăn nhưng hai chị vẫn không rời nhau được. Vừa lúc đó thì Ban quản lý chợ xuất hiện thì hai bên mới chịu buông nhau ra không còn xô xát nhau nữa và đám đông đó cũng được giải tán đi. Ngay lúc đó con lại nghe văng vẳng bên tai có nhiều người nói: “Đi chùa mà dữ quá”, “Mặc đồ lam mà hăng ghê”, “Phật tử gì mà ghê quá!”,…Con chỉ nghe mọi người phiền trách chị mặc đồ lam mà thôi. Vì cũng là Phật tử nên con cũng thấy ngại trong lòng nên vội bước đi nhanh….Về đến nhà con kể lại câu chuyện ấy cho bà xã nghe rồi bà xã con lạ bảo: “ Ước gì chị mặc đồ lam đó nhẫn nhịn một chút là êm chuyện rồi.”, “Giá như chị mặc đồ lam đó bỏ qua số tiền đó thì đâu có đến nỗi như vậy.”, “Sao chị ấy là Phật tử mà còn giận đến phải đảnh nhau như thế nhỉ?”, “Phải như chị mặc đồ lam bớt nóng một chút thì khỏe rồi!”,…Nghe bà xã nói vậy con xen vào: “Sao em không trách chị bán hàng?”. Bà xã con lại bảo: “Vì chị ấy không là Phật tử mặc áo lam giống như chị mua hàng.” Con gật đầu rồi lại bắt tay vào nấu buổi ăn sáng cho cả nhà…

Pt . Minh Huy
Phật tử lớp giáo lý chùa Từ Huệ

Tin khác

Cùng chuyên mục